Tôi ko bắt buộc fải chiến thắng, nhưng tôi bắt buộc fải chiến đấu đến cùng. Tôi ko bắt buộc fải thành công, nhưng tôi cũng fải nỗ lực hết sực mình. Bạn hãy luôn biết rằng, có 1 người nào đo hiểu và yêu bạn, người đó luôn ở bên ngay cả khi bạn cảm thấy cô
MÔ TẢ SẢN PHẨMThời gian giao hàng dự kiến cho sản phẩm này là từ 7-9 ngày Hàng mới và chất lượng cao Màu sắc: Như hình ảnh hiển thị Số lượng: 24 Cái Cách sử dụng móng giả: 1. Đầu tiên, cắt tỉa và mài giũa móng tay của bạn 2. Sơn keo vào mặt sau của đầu móng tay giả 3. Dán móng tay từ đầu móng và ấn
Thời Gian Cùng Tôi Yêu Em audio, Mới Cập Nhật: Chương 0045 Phiên ngoại, Thể loại: điền văn không ngược,Đã từ rất lâu yêu em sâu sắc vào những lúc mà em còn chưa biết được.,Bốn năm Thư Hạo bị lưu đày ra nước ngoài. cũng tới ngày cậu được l
Miêu tả :Bộ phim được cải biên từ tiểu thuyết cùng tên trên mạng của tác giả Một Tép Kẹo Cao Su, kể về câu chuyện ký hợp đồng tình yêu giữa thiếu nữ Lâm Lộc "siêu nghiêm túc" khờ khạo đáng yêu có em trai bệnh nặng cần tốn số phí thuốc thang cao ngất ngưỡng với sếp tổng Thời Liễm Sâm ngang ngược. Hiển thị thêm Chiếu phát Thêm vào lưu trữ Chia sẻ
- Em đã cầm với tay bắt một bé chuồn chuồn đậu bên trên cành cây ở bên cạnh bờ ao thì bên dưới chân em, đất bờ ao bỗng nhiên bị sụt lỡ. Em ko kịp lùi lại bắt buộc rơi tùm xuđường nước. - Em ngần ngừ bơi lội. Hai tay em chới cùng với. Một chút thôi cơ mà em uống cho tới mấy ngụm nước. - Em thoang thoáng nghe tiếng ai đó trên bờ kêu cứu vớt.
Nhắn Gửi Một Tôi, Người Đã Yêu Em book. Read 7 reviews from the world's largest community for readers. hai đứa trẻ cùng chịu cảnh gia đình không trọn vẹn, gặp nhau ở Viện nghiên cứu Khoa học Hư chất. Nhã Nam Thời gian đọc: 1 tuần Insta: imjustmaniac Rate: 8.5/10 Cảm nhận:
LCgl. Cùng đọc truyện Thời Gian Cùng Tôi Yêu Em của tác giả Thất Qua Mị tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại điền văn không ngượcĐã từ rất lâu yêu em sâu sắc vào những lúc mà em còn chưa biết năm Thư Hạo bị lưu đày ra nước ngoài. cũng tới ngày cậu được lệnh đặc xá trở về nước nhưng về đến nơi mới phát hiện, tất cả, đều không giống như trước đây nữa cha mẹ ly hôn, trong nhà phá sản, đối tượng thanh mai trúc mã vài chục năm ở cùng người Hạ Tôi đúng là thương thay cho thân mình!Đúng lúc này, Thư Hạ gặp kẻ thù từ cấp ba của mình – Thích Phỉ phiền người này, phiền ra mặt, nhưng cha cậu lại nói Tiểu Thích là ân nhân của nhà chúng Hạ Hả hả hả?Cha cậu nói tiếp Chúng ta nợ Tiểu Thích rất nhiều Hạ Hả hả hả?Thư Hạ chán nản Thích Phỉ Nhiên, bên cạnh anh còn thiếu người không?Thích Phỉ Nhiên Gì cũng không thiếu, chỉ thiếu một người Hạ cho tới giờ cũng chưa từng để người mà cậu cho là “kẻ thù” này trong lòng, cũng chưa từng biết, mình vẫn luôn tồn tại trong lòng của kẻ Hạ nhào lên người anh “Em có đầu óc hay không có đầu óc?”Thích Phỉ Nhiên gật đầu “Có đầu óc.”“Em giỏi hay không giỏi?”“Giỏi.”“Ngoại hình của em lại còn đẹp trai như vậy, xong rồi, Thích Phỉ Nhiên, có phải anh yêu chết em rồi không?”Tên nhóc không biết xấu hổ này, qua nhiều năm như vậy vẫn không thay Phỉ Nhiên gật đầu “Vô cùng yêu em.”Thụ có chút dễ thương, công là một khối băng có chút trong ngoài bất dung Đô thị tình duyên, hoan hỉ oan giaNhân vật Thư Hạ, Thích Phỉ Nhiên / Phối hợp diễn Lạc Thụy, Tiêu Dĩ Quyết, Tần Tiêu / Cái khác…
Tên truyện Thời gian cùng tôi yêu em 时光和我爱着你 Tác giả Thất Qua Mị 七瓜咩 Thể loại Đô thị tình duyên, hoa quý mùa mưa, hoan hỉ oan gia, ngọt, ngụy tình địch, tiểu khả ái thụ x khối băng muộn tao công Nguồn raw ๖ۣۜKho ๖ۣۜTàng ๖ۣۜĐam ๖ۣۜMỹ – ๖ۣۜFanfic Edit Tình trạng Hoàn 44c+1PN 22/07/2017 ————————— Văn án Điềm văn không ngược. Yêu em sâu đậm dài lâu, từ những tháng ngày em còn chưa biết. Thư Hạ bị lưu đầy ra nước ngoài bốn năm, rốt cuộc nhận được lệnh đặc xá về nước, nhưng về đến nơi mới phát hiện, tất cả, đều không giống như trước đây nữa cha mẹ ly hôn, trong nhà phá sản, đối tượng thanh mai trúc mã vài chục năm ở cùng người khác. Thư Hạ Tôi đúng là thương thay cho thân mình! Đúng lúc này, Thư Hạ gặp kẻ thù từ cấp ba của mình – Thích Phỉ Nhiên. Cậu phiền người này, phiền ra mặt, nhưng cha cậu lại nói Tiểu Thích là ân nhân của nhà chúng ta. Thư Hạ Hả hả hả? Cha cậu nói tiếp Chúng ta nợ Tiểu Thích rất nhiều tiền. Thư Hạ Hả hả hả? Thư Hạ chán nản Thích Phỉ Nhiên, bên cạnh anh còn thiếu người không? Thích Phỉ Nhiên Gì cũng không thiếu, chỉ thiếu một người yêu. Thư Hạ cho tới giờ cũng chưa từng để người mà cậu cho là “kẻ thù” này trong lòng, cũng chưa từng biết, mình vẫn luôn tồn tại trong lòng của kẻ thù. Thư Hạ nhào lên người anh “Em có đầu óc hay không có đầu óc?” Thích Phỉ Nhiên gật đầu “Có đầu óc.” “Em giỏi hay không giỏi?” “Giỏi.” “Em lại còn lớn lên đẹp trai như vậy, xong rồi, Thích Phỉ Nhiên, có phải anh yêu chết em rồi không?” Tên nhóc không biết xấu hổ này, qua nhiều năm như vậy vẫn không thay đổi. Thích Phỉ Nhiên gật đầu “Vô cùng yêu em.” Thụ có chút dễ thương, công là một khối băng có chút trong ngoài bất nhất. Nội dung Đô thị tình duyên, hoan hỉ oan gia Từ then chốt Nhân vật Thư Hạ, Thích Phỉ Nhiên / Phối hợp diễn Lạc Thụy, Tiêu Dĩ Quyết, Tần Tiêu / Cái khác … —————————— Review by Đam Mỹ – Danmei Thư Hạ do comeout với gia đình không được chấp nhận mà bị đẩy ra nước ngoài. Bôn ba suốt mấy năm ròng, khi cậu trở về nước đã là cảnh còn người mất. Cha mẹ li hôn, công ty phá sản, ngay cả người yêu thanh mai trúc mã là Tần Tiêu cũng có người khác. Dù bề ngoài bảo rằng mình không sao nhưng thực chất nội tâm mềm yếu bên trong lại tràn ngập đau đớn. Ngay lúc này, Thích Phỉ Nhiên – oan gia từ cấp ba của cậu – lại xuất hiện, hắn giúp đỡ cha cậu, cho cậu một công việc ổn định’ và yêu thương cậu. Đây là câu chuyện ngọt ngào sến súa của cặp đôi oan gia, là tình cảm trải dài cùng năm tháng mà Thích Phỉ Nhiên dành cho Thư Hạ, là thời gian cùng tôi yêu em. Đọc giải trí nhẹ nhàng nào —————————— Link
Thể loại điền văn không ngượcĐã từ rất lâu yêu em sâu sắc vào những lúc mà em còn chưa biết năm Thư Hạo bị lưu đày ra nước ngoài. cũng tới ngày cậu được lệnh đặc xá trở về nước nhưng về đến nơi mới phát hiện, tất cả, đều không giống như trước đây nữa cha mẹ ly hôn, trong nhà phá sản, đối tượng thanh mai trúc mã vài chục năm ở cùng người Hạ Tôi đúng là thương thay cho thân mình!Đúng lúc này, Thư Hạ gặp kẻ thù từ cấp ba của mình – Thích Phỉ phiền người này, phiền ra mặt, nhưng cha cậu lại nói Tiểu Thích là ân nhân của nhà chúng Hạ Hả hả hả?Cha cậu nói tiếp Chúng ta nợ Tiểu Thích rất nhiều Hạ Hả hả hả?Thư Hạ chán nản Thích Phỉ Nhiên, bên cạnh anh còn thiếu người không?Thích Phỉ Nhiên Gì cũng không thiếu, chỉ thiếu một người Hạ cho tới giờ cũng chưa từng để người mà cậu cho là “kẻ thù” này trong lòng, cũng chưa từng biết, mình vẫn luôn tồn tại trong lòng của kẻ Hạ nhào lên người anh “Em có đầu óc hay không có đầu óc?”Thích Phỉ Nhiên gật đầu “Có đầu óc.”“Em giỏi hay không giỏi?”“Giỏi.”“Ngoại hình của em lại còn đẹp trai như vậy, xong rồi, Thích Phỉ Nhiên, có phải anh yêu chết em rồi không?”Tên nhóc không biết xấu hổ này, qua nhiều năm như vậy vẫn không thay Phỉ Nhiên gật đầu “Vô cùng yêu em.”Thụ có chút dễ thương, công là một khối băng có chút trong ngoài bất dung Đô thị tình duyên, hoan hỉ oan giaNhân vật Thư Hạ, Thích Phỉ Nhiên / Phối hợp diễn Lạc Thụy, Tiêu Dĩ Quyết, Tần Tiêu / Cái khác…
Thư Hạ biết Lạc Thụy lo lắng điều gì, Lạc Thụy sợ cậu vừa nhìn thấy Tần Tiêu sẽ không khống chế được mà xuất ra sức lực kinh hoàng, thế nhưng Lạc Thụy quá đề cao cậu rồi, cậu đâu có mạnh như Hạ thích làm ầm ĩ, nhưng cậu vẫn biết phải ầm ĩ với người để ý mình, yêu thương mình, giống như thời cấp ba, lúc Tần Tiêu chọc giận cậu, cậu sẽ tức đến ba ngày ba đêm không thèm để ý anh. Tuy nhiên bây giờ, Tần Tiêu đã không coi cậu ra gì, không để ý đến cậu, cậu sẽ không tự nhiên đi chuốc nhục vào ầm ĩ vốn là vì mong được anh quan tâm, nhưng giờ anh đã không như vậy, thì cậu còn ầm ĩ cái gì đây?Cậu muốn đi, cũng chỉ do nghĩ sinh nhật chắc rất vui, muốn đến góp phần. Ngoài ra, trong lòng cũng thật sự muốn nhìn thấy Tần Tiêu một với Tần Tiêu là trúc mã trong trúc mã, mẹ cậu với mẹ Tần Tiêu vốn là bạn thời đại học, rất thân nhau, lúc hai người kết hôn còn cố ý chọn cùng một khu chung cư, ở ngay sát cạnh nhà nhau, quan hệ hai bên cũng Hạ sinh muộn hơn Tần Tiêu hai năm, lúc cậu còn chảy dãi luôn miệng gọi anh Tiêu, Tần Tiêu đã một người lớn nhỏ, hai nhà không biết là quá yên tâm về con mình hay là quá vô tâm, phần lớn thời gian đều giao Thư Hạ cho Tần Tiêu trông nom. Tần Tiêu bị dạy thành một người vừa chín chắn vừa nghe lời, rất cưng chiều Thư Hạ, hai đứa trẻ cứ như hình với bóng mà ở bên này, lúc bắt đầu đi nhà trẻ, mỗi ngày lúc Tần Tiêu rời đi, Thư Hạ sẽ ở nhà vừa khóc vừa quấy. Cậu lúc nhỏ khó dỗ, cứ thế khóc tròn một ngày, cho đến tận khi Tần Tiêu về mới thôi. Không còn cách nào khác, Thư Diệu Chi chỉ đành dùng quan hệ sửa lại căn cước của Thư Hạ thành lớn hơn một tuổi, nhét Thư Hạ vào nhà trẻ cùng với Tần ấy hàng xóm ai cũng nói, con nhà họ Thư nhất định là sinh nhầm giới tính rồi, lớn lên xinh đẹp như con gái, tính cách cũng như con gái, lại đặc biệt thích quấn lấy con trai nhà họ Tần gọi anh Tiêu anh Tiêu. Thằng nhóc nhà họ Tần cũng rất khác người, rõ là đang ở độ tuổi nghịch ngợm, ghét nhất mấy đứa nhóc con cứ cả ngày bám sau đít mình nhõng nhẽo. Thế nhưng Tần Tiêu lại một chút xíu cũng không thế, luôn luôn chăm sóc cho Thư Hạ rất chu đáo, khiến cho ngay cả mẹ Tần Tiêu cũng phải nói đùa “Hạ Hạ, gả cho Tần Tiêu làm vợ có được không?”Thư Hạ mở to hai mắt, không chút do dự, giọng nói trong trẻo “Được ạ!”Sau lại đi học tiểu học, trung học, mỗi năm khai giảng lại làm khổ Thư Diệu Chi một lần đi cửa sau, lo lót cho hai đứa được học chung một lớp. Mở ra cuốn album ảnh, từng trang từng trang đều nhét đầy ảnh hai người. Giống như cây leo quấn quýt không rời, nỗ lực vươn về một phía mà lớn lên, không chút cách Hạ biết mình thích đàn ông là do tự mình tìm ra, còn Tần Tiêu phát hiện mình có thiên hướng thích đàn ông là do công lao của Thư Hạ. Thư Hạ có gì cũng nói với anh, cho nên liền nói với Tần Tiêu trước tiên, biểu hiện của Tần Tiêu không chút sợ hãi, nhưng trong lòng lại bất ổn, hoang mang. Sau cũng dần bình tĩnh lại, dù sao cũng đã mười sáu mười bảy tuổi, thái độ với Thư Hạ cũng chầm chậm thay đổi, thay đổi, thay đổi, cứ thế mà bẻ cong mình nghĩ nữa, Thư Hạ nghĩ, càng nghĩ lại càng khó chịu, quá khứ đã qua, làm người phải nhìn về phía trước mới cố sức dốc lại tinh thần, hôm qua đến phòng làm việc kia thấy Tần Tiêu, lúc đầu đúng là không nhận rõ anh, bốn năm, có thể thay đổi rất nhiều thứ. Tần Tiêu cao hơn, cũng gầy hơn, nhưng thói quen thích kéo tay áo lên thì vẫn y như cũ. Lúc còn học cấp ba, trường học phát đồng phục là áo sơ mi dài tay màu trắng, tay áo dài đến mức có thể dùng để vung vẩy hát hí khúc luôn. Thư Hạ ỉu xìu, mỗi ngày tay áo đều dính đầy bụi, Tần Tiêu vừa mắng vừa xắn tay áo lên giúp cậu, gọn gàng sạch sẽ giống như anh, lộ ra một đoạn tay trắng trẻo, nhìn qua vừa nhẹ nhàng vừa thoải Hạ lúc ấy không hiểu vì sao mọi người đều gọi Tần Tiêu là hotboy, bởi vì dù Tần Tiêu có đẹp, cũng không thể đẹp đến mức ấy. Giờ nghĩ lại, đúng là một người sạch sẽ sáng sủa, khí chất thư sinh giống như anh, đứng giữa một đám con trai cấp ba râu ria hèn mọn, thật sự rất nổi bật, hoàn toàn xứng đáng với cái danh xưng hotboy bắt đầu nhớ rồi, Thư Hạ đập đầu mình một cái, cúi đầu nhìn nhìn, phát hiện mình đã vô thức xắn tay áo lên tự lúc gian mấy chục năm, mang lại cho Thư Hạ, không chỉ là một tình yêu ngây ngô say đắm, mà còn là thói quen khắc sâu tận xương tủy. Tư thế bước đi, câu cửa miệng, nhân vật hoạt hình, cửa tiệm trà sữa, tất cả đều khiến cậu tồn tại giống như một người khứ phải để quá khứ qua đi!Thế nhưng trước mắt chưa qua được!Thư Hạ ra ngoài ngồi tàu điện, mua cho Tiêu Dĩ Quyết một cái bánh gato, lúc ngang qua cửa hàng bán hoa còn định mua cho anh một bó hoa cẩm chướng, thế nhưng nhanh chóng, khuôn mặt hung thần ác sát của Lạc Thụy nhảy ra khiến nó tan biến sáu giờ tối, Thư Hạ gõ cửa nhà Lạc Thụy giống như canh cửa đợi một mình cậu, cậu vừa gõ, Lạc Thụy lập tức mở ra, hai người nhìn nhau, vẻ mặt vô cùng đặc Hạ hỏi “Thụy Nhi, cậu bị tiêu chảy à?”Lạc Thụy lắc đầu, nhăn mặt “Sao gọi điện cho cậu, cậu không nghe?”Thư Hạ móc điện thoại ra “À, để chế độ rung, không nghe thấy.”Lạc Thụy quấn quýt “Nói cho cậu biết chuyện này, nếu như cậu nghe xong không muốn mắng tôi cậu hãy vào.”Thư Hạ đưa bánh gato cho cậu “Có gì thì nói đi, làm gì mà thần thần bí bí, sao, có phải Tần Tiêu đến rồi không?”“Không chỉ thế đâu.” Lạc Thụy đau khổ “Đối tượng của anh ta cũng đến!”Thư Hạ đưa tay lên ngực “Đau đến không thở được.” Sau đó đùa đùa “Đến thì đến, tôi cũng chẳng pk với cậu ta.”Lạc Thụy hai tay ôm mặt, giọng nói bi thảm “Còn có… Thích Phỉ Nhiên cũng tới!”Thư Hạ vẻ mặt vô cảm “Tôi không chỉ muốn mắng cậu, tôi còn muốn đánh cậu nữa! Sao cậu không chịu nói sớm?!”Lạc Thụy nóng nảy “Không phải tại cậu không nghe máy sao! Anh ta vừa mới tới thôi! Hơn nữa tôi cũng không biết anh ta sẽ tới! Tiêu Dĩ Quyết, cái lão già kia thế mà rất thân với anh ta! Tôi cũng hoang mang vậy!”Thư Hạ thở dài “Giờ tôi đi còn kịp không?”Tiêu Dĩ Quyết bên kia đã sớm phát hiện tâm tình Lạc Thụy nặng nề, thấy cậu đi mở cửa mà mãi không về thì đoán chắc là Thư Hạ tới, liếc qua Thích Phỉ Nhiên đang ngồi trên ghế sofa yên lặng xem Đại Hùng Nhị Hùng * thì đi ra cửa. “Thư Hạ tới à, đứng ngoài làm gì thế, vào đi, đang đợi cậu đấy.”[Đại Hùng Nhị Hùng Tên một bộ phim hoạt hình Trung Quốc.]Lạc Thụy nhỏ giọng “Xem ra là không kịp rồi!”Thư Hạ cười cười hai tiếng, sau đó nắm tay, cẩn thận lễ phép nói “Chúc chú Tiếu sinh nhật vui vẻ, năm nào cũng như hôm nay, tuổi nào cũng như tuổi trẻ.”“Cảm ơn cháu trai ngoan, vào đi.”Lạc Thụy và Thư Hạ liếc nhau, hôm nay Tiêu Dĩ Quyết có vẻ vô cùng áp Hạ không được tự nhiên bước vào, lúc đến phòng khách thấy Thích Phỉ Nhiên đang ngồi đó, cũng không buồn nhìn mình thì cảm thấy cả người khó chịu, quay lại nhìn vào phòng bếp lại thấy Tần Tiêu và người kia đang dựa sát vào nhau rửa hoa quả, thi thoảng phát ra tiếng mặt giáp công, quả là nghĩ đã đau lòng!Cậu ngồi xuống cái bàn bên cạnh, Lạc Thụy cầm trái cây đến ngồi cùng cậu, hai người nháy mắt liên tục, Tiêu Dĩ Quyết ở trong phòng ngủ gọi Lạc Thụy “Lạc Thụy, anh không tìm được áo len, em có biết ở đâu không?”“Anh tìm áo len làm gì? Có mặc đến đâu?” Lạc Thụy vừa oán giận vừa đi vào trong phòng, ánh mắt của Thư Hạ cũng nhìn theo, không ngờ lúc nhìn đến ngã rẽ lại đối mặt với tầm mắt của Thích Phỉ Hạ đảo mắt, nhỏ giọng nói “Nhìn gì, nhìn nữa đập chết anh!”Thích Phỉ Nhiên đứng dậy đi về phía Thư Hạ, Thư Hạ liền lo lắng, đây là sao, cậu vừa đòi một nhát đập chết anh ta, anh ta sẽ không thật sự ra tay với cậu chứ? Hay là còn thù vụ ăn cơm hôm qua? Nhìn cái chân dài kia bước qua, nhìn cái thân thể vô cùng rắn chắc kia bước qua, Thư Hạ thật sự là một chút cũng không sợ!“Tôi nói cho anh biết, chỉ có học sinh tiểu học mới đánh người thôi!” Thích Phỉ Nhiên đi đến trước mặt cậu, Thư Hạ làm ra tư thế một quyền Vịnh Xuân “Đều là người lớn rồi, lịch sự một chút đi.”Thích Phỉ Nhiên không để ý đến cậu, đưa tay nhặt một quả dâu tây, sau đó lại ngồi xuống xem Đại Hùng Nhị Hùng.???Thư Hạ hoang mang, xấu hổ nhét thẳng dâu tây vào ấu trĩ rồi! Ấu trĩ đến không còn giống người nữa rồi!
Tên truyện Thời gian cùng tôi yêu em 时光和我爱着你 Tác giả Thất Qua Mị 七瓜咩 Nguồn raw ๖ۣۜKho ๖ۣۜTàng ๖ۣۜĐam ๖ۣۜMỹ – ๖ۣۜFanfic Văn án Điềm văn không ngược. Yêu em sâu đậm dài lâu, từ những tháng ngày em còn chưa biết. Thư Hạ bị lưu đày ra nước ngoài bốn năm, rốt cuộc nhận được lệnh đặc xá về nước, nhưng về đến nơi mới phát hiện, tất cả, đều không giống như trước đây nữa cha mẹ ly hôn, trong nhà phá sản, đối tượng thanh mai trúc mã vài chục năm ở cùng người khác. Thư Hạ Tôi đúng là thương thay cho thân mình! Đúng lúc này, Thư Hạ gặp kẻ thù từ cấp ba của mình – Thích Phỉ Nhiên. Cậu phiền người này, phiền ra mặt, nhưng cha cậu lại nói Tiểu Thích là ân nhân của nhà chúng ta. Thư Hạ Hả hả hả? Cha cậu nói tiếp Chúng ta nợ Tiểu Thích rất nhiều tiền. Thư Hạ Hả hả hả? Thư Hạ chán nản Thích Phỉ Nhiên, bên cạnh anh còn thiếu người không? Thích Phỉ Nhiên Gì cũng không thiếu, chỉ thiếu một người yêu. Thư Hạ cho tới giờ cũng chưa từng để người mà cậu cho là “kẻ thù” này trong lòng, cũng chưa từng biết, mình vẫn luôn tồn tại trong lòng của kẻ thù. Thư Hạ nhào lên người anh “Em có đầu óc hay không có đầu óc?” Thích Phỉ Nhiên gật đầu “Có đầu óc.” “Em giỏi hay không giỏi?” “Giỏi.” “Ngoại hình của em lại còn đẹp trai như vậy, xong rồi, Thích Phỉ Nhiên, có phải anh yêu chết em rồi không?” Tên nhóc không biết xấu hổ này, qua nhiều năm như vậy vẫn không thay đổi. Thích Phỉ Nhiên gật đầu “Vô cùng yêu em.” Thụ có chút dễ thương, công là một khối băng có chút trong ngoài bất nhất. Nội dung Đô thị tình duyên, hoan hỉ oan gia Từ then chốt Nhân vật Thư Hạ, Thích Phỉ Nhiên / Phối hợp diễn Lạc Thụy, Tiêu Dĩ Quyết, Tần Tiêu / Cái khác… Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 —Hoàn—
thời gian cùng tôi yêu em